Tuổi thơ tôi bên những người bạn là những buổi chạy nhảy ngoài đường trưa nắng chang chang, là những buổi hò reo theo lũ bạn phá làng phá xóm, là cùng nhau làm những việc chỉ có trẻ con mới làm được,…
Và thời ấy, bạn biết gì không, sẽ thật chán chết nếu cứ ở nhà nằm lì một chỗ mà chẳng làm gì cả. Không mạng, không truyền hình cap, ti vi thì chẳng được xem, chỉ có một thứ gắn bó với tôi khi ở nhà đó là truyện tranh. Đứa trẻ nào mà lại chẳng thích truyện cơ chứ ? Đối với tôi lúc ấy, có được một cuốn truyện thật khó khăn, rồi khi có được một cuốn, dù đã cũ và rách te tua, tôi cứ ôm khư khư nó như một vật không thể tách rời. Cả bọn trẻ cùng xóm, cũng như tôi, đều tin tưởng tuyệt đối rằng nhân vật trong cuốn truyện của tôi là có thật, rồi một ngày không xa, cậu ấy sẽ đến Việt Nam và mang theo chiếc túi thần kì với hết thảy những điều kì diệu. E hèm… Nói đến đây chắc các bạn cũng biết là ai rồi.
Người bạn tròn tròn, mập ú, xanh
lè xanh lét, miệng rộng. Một con mèo lùn lùn luôn bị lầm tưởng là chồn vì không
có tai, mê bánh rán và rất sợ chuột
Cho những ai đã từng là trẻ con.
Nói đến Doraemon, chắc tôi không cần nói nhiều làm gì vì ai cũng biết cốt
truyện cả rồi. Giờ nhìn lại, thời trẻ trâu của tôi đã qua lâu rồi, cả Doraemon,
cũng dần xa đi ngày một chút để nhường chỗ cho những bộn bề, lo toan của cuộc sống
này. Thật là một dịp hiếm có và bất ngờ khi Doraemon lại được dịp xuất hiện lần
nữa để cho chúng ta, những ai đã từng là trẻ con hiểu rõ được câu nói của Nguyễn
Nhật Ánh “ cho tôi xin một vé đi tuổi thơ”. Cái cảm giác háo hức, hồi hộp ấy thật
đáng mong chờ khi được dịp trở lại tuổi thơ lần nữa. Chỉ một lần thôi, cũng đủ
mãn nguyện rồi.
“Doraemon – Stand by me” là tập
hợp những câu chuyện cảm động nhất xoay quanh những nhân vật Doraemon, Nobita và
Shizuka (bản cũ: Xuka).
Từ việc Doraemon xuất hiện, rồi lần lượt đến những món
bảo bối quen thuộc như cỗ máy thời gian, chong chóng tre, cánh cửa thần kì,… Tất
cả đều được hiện lên rõ ràng bằng công nghệ 3D sắc nét. Tôi cứ ngỡ như đây là một
đợt kiểm tra bài cũ vì mọi thứ diễn ra nhanh hệt những dòng hồi ức cuồn cuộn chảy,
trong đó có những câu chuyện dù đã biết trước kết quả rồi vẫn không thể nào khiến
tôi rời mắt khỏi màn hình. Tất cả như dần trở lại, mang theo những điều giản dị,
quý báu và trong sáng nhất của trẻ con, của những trò nghịch ngợm , thấp thoáng
tựa viên kim cương lấp lánh về tình bạn cao đẹp và cả tình yêu cao thượng.
Cậu ấy – Doraemon đã thật sự trở lại rồi, tớ nhớ cậu lắm
Hữu duyên thiên lí nan tương ngộ
Cậu có muốn đến gặp Doraemon chút không ?Không cần đâu, vì bây giờ cậu ấy thuộc về cậu. Doraemon là một người bạn tốt, hãy trân trọng cậu ấy nhé !
Bữa tiệc nào rồi cũng đến lúc tàn,
cuộc gặp gỡ nào cũng đến hồi chia ly, dù biết trước kết quả nhưng tôi vẫn khóc.
Khóc cho cuộc gặp gỡ vội vàng và ra đi cũng hối hả. Đau thương, nước mắt là những
điều khó tránh khỏi. Dù thế, điều duy nhất tôi mong là bạn có thể sống tốt và tự
lo cho bản thân mình.
Tớ mong cậu hạnh phúc
Tạm biệt
Phim được chỉnh sửa nhiều chỗ
cho hợp lí với lối tư duy hiện đại. Tôi thì vẫn thích Doraemon vẽ tay hơn nhưng
3D xem cũng hay và có chút mới lạ. Tôi thì vẫn không thích anh chàng Nobita 3D
này lắm, cứ thích làm quá mọi chuyện lên, không được nam nhi lắm và có chút ẻo
lả hơn là hậu đậu. Dù sao thì cũng là tình tiết gây cười nhưng tôi cứ thấy nó mất
duyên sao đó. Báo trước là tình tiết phim hơi nhanh nhá, vì là một đợt ôn tập mà.
Giờ đã lớn rồi, tôi cũng đã biết
Doraemon sẽ không đến ngoài đời thật như mình từng nghĩ nhưng cậu ấy vẫn tồn tại
trong trái tim tôi, cả sau này và mãi mãi, dù tuổi thơ đã đi xa, dù bản thân mình
không còn trẻ. Doraemon vẫn mãi là người bạn đáng yêu nhất đồng hành trong suốt
một thời ngô nghê của tôi.
Còn chần chờ gì nữa, bạn yêu quý,
nhanh xin cho mình một vé đi tuổi thơ thôi. Đảm bảo bạn sẽ không bao giờ hối tiếc.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét