• Khởi hành
  • Trạm dừng Spirited away (Vùng đất linh hồn )Nào, giờ bạn hãy thử thưởng tượng mình đang đi cùng bố mẹ trên chiếc xe hơi lướt băng băng trong một khu rừng nào đó và bị lạc...
  • Trạm dừng Hồ - Banana YoshimotoTôi có thói quen viết ra những con chữ trong một bản nhạc nghe đi nghe lại, chìm đắm trong bản nhạc ấy, mọi cảm xúc tôi viết ra đọng lại trong đấy...
  • Trạm dừng Phía nam biên giới, phía tây mặt trời - Haruki MurakumiVẫn là tiểu thuyết tình cảm nội tâm và vẫn y xì phong cách của ông - ảm đạm một màu u tối sao á...
Khởi hành1 Trạm dừng Spirited away (Vùng đất linh hồn )2 Trạm dừng Hồ - Banana Yoshimoto3 Trạm dừng Phía nam biên giới, phía tây mặt trời - Haruki Murakumi4
slider by WOWSlider.com v8.7

10 tháng 7 2016

Trạm dừng "Nghiệt duyên (Khu Kam)" - THOMMAYANTI

Có bao giờ bạn đặt câu hỏi: ta đến bên nhau vì lẽ gì?

Sao ta lại yêu nhau? Sao ta lại muốn cưới nhau và đi với nhau suốt cuộc đời? Sao ngày ấy anh nói yêu em mà giờ lòng anh đổi khác? Tại sao? Muôn vàn câu hỏi tại sao được đặt ra, bủa vây nhân thế nhưng mấy ai trả lời hết được, nhất là những tín hiệu, cảm xúc từ con tim. Trước giờ ta cứ ngỡ, tình yêu bắt nguồn từ trái tim, khoa học lại bảo người ta yêu bằng não và đến với nhau nhờ sóng não. Nhưng với tôi thì câu trả lời duy nhất chỉ có một chữ “Duyên”.


Vậy nên, Nghiệt duyên lại là một trường hợp đặc biệt khiến tôi phân vân mãi ở nhà sách. Nhìn tựa sách là biết kết cục của nó chỉ có thể là “ngược” mà tôi lại thuộc tuýp người thích HE mới khổ. Thế mà chẳng hiểu sao, cuốn sách ấy giờ lại nằm chễm chệ trên kệ của tôi.

Không có lời mở đầu, cũng chẳng được giới thiệu hoành tráng, cũng chẳng nghiễm nhiên mà Nghiệt duyên lại đứng đầu danh sách là cuốn sách bán chạy suốt 45 năm của văn học Thái Lan. Bằng giọng văn giản dị, ngôn từ dễ hiểu, Nghiệt duyên âm thầm len lỏi vào tâm can độc giả, để lại nơi sâu thẳm nhất trong tâm trí những rung động, những bâng khuâng, trắc trở xen lẫn nổi đau giày xé muốn yêu mà chẳng được yêu của anh chàng kĩ sư trưởng người Nhật tài giỏi, phong độ Kobori và cô nàng sinh viên đại học yêu nước, kiên cường, bất khuất Angsumalin. 

Bối cảnh cuốn tiểu thuyết là câu chuyện về đất nước Thái Lan trong Chiến tranh thế giới thứ 2. Lúc bấy giờ, các nước phát-xít gồm Đức, Ý, Nhật mở cuộc càn quét các nước lớn nhỏ trên thế giới. Thế lực phe phát-xít Nhật ngày càng lớn mạnh và bành trướng ở Đông Nam Á.Trước tình hình nguy cấp đó, người cầm quyền Thái Lan lúc bấy giờ đã đồng ý cho Nhật mượn một phần nước Thái làm khu đóng tàu và vũ khí quân sự hòng đổi lấy sự yên bình cho dân chúng và bảo đảm nền kinh tế nước nhà.

 Giữa tình thế căng thẳng của chiến tranh mà tình yêu vẫn đơm hoa kết trái giữa hai kẻ lạ không cùng chủng tộc, không cùng ngôn ngữ nhưng lại có mối tương quan kì lạ buộc chặt giữa họ. Kobori đã đem lòng yêu cô gái người Thái nhỏ nhắn, yêu nước Angsumalin vốn xem Nhật Bản là kẻ thù không đội trời chung với mình. Kobori càng mở lòng, càng nồng nhiệt bao nhiêu thì Angsumalin lại hờ hững và cự tuyệt bấy nhiêu. Với anh, cô cũng như cái tên của mình, là mặt trời sưởi ấm tâm hồn anh. Anh ấm áp gọi cô bằng cái tên tiếng Nhật “Hideko”, nghĩa là thái dương, thái dương của lòng anh, dành cho cô những ân cần mật ngọt và tình yêu mãnh liệt nhất.

Hình ảnh đẹp về tình yêu ngọt ngào lãng mạn cùng hình ảnh buồn vì tình yêu tan vỡ 18

Trải qua bao nhiêu gian nan, trắc trở, bao cuộc oanh tạc khốc liệt và đẫm máu bởi “từ thần không trung”, Ang không ngờ mình đã yêu anh từ lúc nào. Sự chân thành, tình cảm ấm áp, nụ cười vô tư lự và bờ vai rắn chắc làm chỗ dựa cho cô mỗi khi hoạn nạn, cứ thế từng bước, từng bước nhổ đi lớp răng cưa mà cô gây dựng trong tim mình. Cô tự nhủ hôm nay sẽ chỉ thích anh một chút thôi, rồi mai lại tự nhủ sẽ thích anh thêm chút nữa, chút nữa thôi nhưng chắc chắn sẽ không nuôi nó lớn lên. Vậy mà đến lúc phát hiện ra mình lúc nào cũng không thôi nghĩ về anh thì bản thân cô đã lún quá sâu rồi.



Chính cô cũng nhận ra điều đó nhưng cả hai đến với nhau là điều không thể, bởi lòng tự tôn của hai con người và để giữ trọn lời hứa với người bạn thơ ấu trước lúc người ấy lên đường đi xa. Rồi một ngày đẹp trời, như định mệnh sắp sẵn từ trước, hai con người trong cuộc rượt đuổi ái tình chính thức về chung một nhà theo cách không mong muốn nhất. Thay vì bày tỏ tình cảm trong lòng với Kobori, lí trí mạnh mẽ, bướng bỉnh của cô lại găm vào tim anh những lời nói độc địa khiến anh bao lần đau khổ.

“Nếu tôi có con với anh! Nếu tôi có con với anh, tôi sẽ dạy cho nó biết đến lòng căm thù trước khi biết đến tình yêu thương.”


Ngoài miệng thì tỏ ra căm ghét anh nhưng trong lòng lại bao lần muốn nói yêu anh, muốn đáp lại lời yêu nồng cháy của anh.
 “Hideko… Anh yêu em”

Câu nói ấy cứ lặp đi lặp lại mãi như một chiếc máy phát liên tục trong đầu cô gái trẻ. Phát cho tới lúc người cô yêu và yêu cô nhất chẳng còn ở bên.

Tuy rất yêu Hideko, yêu cô đến mức chỉ hận không thể găm cô vào máu thịt mình nhưng Kobori vẫn dành cho Hideko sự tôn trọng nhất định, như thuở ban đầu anh gặp cô. Gương mặt trắng xanh, đôi mắt lấp lánh như sao trời, hành động phản kháng chống lại quân đội Nhật Hoàng đã mang lại nhiều ấn tượng cùng bất ngờ lớn cho Kobori. Sự quan tâm, đối xử đặc biệt của anh với cô và gia đình cô dần trở thành tình cảm sâu nặng khó mà tách rời. Anh sẵn sàng hy sinh vì cô, làm tất cả chỉ để bảo vệ cô, kể cả việc… cưới cô  dù biết cô sẽ hận anh suốt đời. Mỗi khi cô ương bướng và ném những lời nói cay độc vào anh, anh chỉ im lặng và đáp lại bằng những tình cảm ân cần.
 “Em có lí do của em, tôi có trái tim của tôi… Khi nào chết đi, tôi sẽ mang theo trái tim yêu của mình… Tôi sẽ không nghĩ gì nữa cả, ngoại trừ hôm nay, lúc này đây ta đang hạnh phúc bên nhau.”

Làm sao có thể không yêu người đàn ông này cho được?  Mỗi lời anh thốt lên là mỗi lần cô lại yếu đuối. Bức tường ngăn cách giữa cả hai chỉ chực mỏng manh như sợi chỉ mà không cách nào bước qua được. Vì lời hứa cô dành cho người cũ, rằng sẽ đợi người ấy trở về. Và giờ đây cô nhận ra, người cô thật sự yêu cũng chính là người cô hận thấu xương tuỷ.
 “Wanas.. Wanas… hãy lấy lại lời hứa của anh… Hãy đem nó đi… hãy thu lại lời hẹn ấy.”

 Tiếc thay, ngày cô trút được lời hứa ngây dại lại là ngày cô mất đi hạnh phúc trăm năm. Có lẽ số phận đã an bài như thế. Đến phút chót, cô đã nhận ra mình thật sự cần điều gì, mặc cho người ta nói gì, mặc cho anh không phải dân tộc cô đi nữa thì cũng không thay đổi được sự thật rằng cô yêu anh. Cô từng quay lưng với anh và cũng đã hối hận. Đợi đến lúc tình cảm dâng trào mạnh mẽ nhất, khi cô không thể dối lòng thêm được nữa, cô chẳng ngại ngần chi mà gạt hết những ích kỉ vụn vặt cùng lòng kiêu hãnh chẳng đáng một xu trong tình yêu để đổi lấy vài phút bên anh.



Càng đọc đến phút cuối, tôi càng hồi hộp. Vừa hài lòng vì cuối cùng cô cũng chịu thừa nhận mình yêu anh, yêu anh rất nhiều, vừa nuối tiếc vì mọi chuyện giờ đây có thể gọi là quá muộn. Nhưng nói chung, với tôi đây cũng là một cái kết, tuy không viên mãn nhất nhưng lại thoả lòng nhất cho hai người bọn họ.


Angsumalin là một người mang tính cách điển hình của các cô gái người Thái: mạnh mẽ, bất khuất. Còn Kobori cũng là đại diện cho mẫu đàn ông điển hình Nhật Bản: chăm chỉ, có trách nhiệm và giàu tình cảm. Mặc cho Ang bao phen ném đá vào tim Kobori nhưng tôi không ghét cô ấy được, trái lại còn trân trọng cô hơn. Ngặt nỗi lòng yêu nước và tự tôn của cả hai quá lớn. Điều ấy một mặt giúp hai người có điểm tương đồng, mặc khác lại đẩy cả hai ra xa nhau bởi ai cũng có lí lẽ riêng của mình. Họ yêu nhau không có gì là sai, Ang từ chối Kobori không có gì là không đúng, có trách chỉ trách ông trời không cho họ gặp nhau đúng thời điểm.

Tình tiết truyện nhẹ nhàng, chậm rãi nhưng sâu sắc, cô đọng chứ không như vài tác phẩm mì ăn liền, đọc xong là quên hết. Nhờ Kobori, lần đầu tiên mà tôi - người chưa yêu bao giờ cảm nhận được khá rõ về tình yêu. Nam chính đúng chất chị em thích còn nữ chính không bánh bèo và không ăn nói vô duyên, đúng chuẩn mình thích rồi. Tuy là truyện buồn nhưng Nghiệt duyên vẫn có những giây phút mang lại tiếng cười, khiến ta cảm thấy quá đỗi đáng yêu như cảnh anh kĩ sư trưởng học tiếng Thái này…

Không nói nữa, biết trước mất vui. 

Tôi nhớ thầy tôi, vốn là một người có suy nghĩ thực tế từng hỏi lũ học trò chúng tôi rằng các em đọc ngôn tình, truyện tình yêu làm gì? Có đọc thì tình cảm trong các em chỉ lớn lên chứ có giúp ích được bằng những cuốn sách trinh thám hay khoa học đâu. Thầy nói cũng có lí đấy. Nhưng chắc thầy đã quên những gì thầy từng dạy chúng tôi rồi: Cái gì cũng có hai mặt của nó, không có gì là toàn diện. Thế tôi vừa đọc sách giáo khoa toán, vừa đọc ngôn tình, vậy đã cân bằng được cả hai chưa? Nếu con người sống với nhau không có tình cảm, không có cảm xúc thì chúng ta là thứ sinh vật kiểu gì? Thêm chút tình cảm đâu có bất lợi chi. Tôi đã chứng kiến tận mắt sự lạnh lùng, vô cảm của nhiều người nên giờ đây, với tôi tình cảm thiêng liêng mà Thượng đế ban tặng cho chúng ta thật đáng quý biết nhường nào, để chúng ta không là một khúc gỗ, cứ đần ra đó và mục dần theo thời gian. Vô nghĩa xiết bao.

Trở lại chủ đề, giá sách hơi mắc với những bạn sinh viên, học sinh nhưng tin mình đi, đây là một cuốn sách xứng đáng nằm trên giá sách và nằm trong lòng bạn đấy.



Nghiệt duyên hiện đã được chuyển thể thành phim truyền hình và phim điện ảnh với tựa đề Hoàng hôn trên sông Chao Phraya. Riêng mình thì mình thích bản truyền hình do Bie và Noona thủ vai hơn. Lựa chọn là tuỳ ở các bạn nhé!
Chân Nguyên   

09 tháng 7 2016

Trạm dừng "Central Park" - Guillaume Musso

Hẳn sẽ rất tuyệt vời khi cả tuần bạn phải trải qua một thứ công việc nhàm chán, thứ cảm xúc bình bình bỗng vào một tối thứ bảy, bạn bất ngờ nhận ra bản thân đang mải miết hàng giờ đồng hồ hết kịch tính lại hồi hộp bên từng trang tiểu thuyết Central Park.

Central Park, công viên lớn giữa lòng New York là khởi đầu của một cuộc gặp đầy bất ngờ giữa một chàng nhạc công lãng tử người Mĩ Gabriel và nữ cảnh sát trưởng tổ điều tra trọng án thuộc thủ đô nước Pháp Alice. Tối hôm trước Alice vẫn còn đang ăn chơi điên loạn với những cô bạn của mình tại hộp đêm ở Paris và chỉ có ý định về nhà sau khi đã gần say bí tỉ, Gabriel đă nốc khá nhiều cocktail sau khi chơi nhạc tại môt câu lạc bộ jazz ở Dublin, sáng hôm sau, họ bất ngờ thức dậy giữa lòng Central Park, bị còng với nhau, không giấy tờ tùy thân, không có chút ký ức về tối hôm trước, vệt máu loang trên vạt áo Alice, những con số lạ lẫm khắc trên cánh tay rướm máu của Gabriel, dãy số bằng bút bi trong lòng bàn tay trái nữ cảnh sát, rốt cuộc chuyện quái quỉ gì đang xảy ra?


Họ bắt đầu lần theo những manh mối tìm ra kẻ đã bày ra mớ rắc rối này, điểm chung nào khiến tên tội phạm gắn hai người họ lại với nhau, xuyên suốt cuộc hành trình là mối nghi ngờ của nữ cảnh sát về thân phận thật sự của Gabriel, liệu anh chàng bóng bẩy này thực sự là một nhạc công; nỗi kinh hoàng khi nhận ra kẻ bắt họ chính là tên giết người hàng loạt sừng sỏ đã từng cướp đi một nửa cuộc sống của Alice mà cô không bao giờ muốn nhắc nhớ đến.

Và sẽ là có tội nếu tiết lộ trước cái kết.

Cũng từ cuộc gặp gỡ kì lạ này, Alice và Gabriel rong ruổi trên khắp các đại lộ ở Manhattan, chia sẻ cho nhau những quá khứ vỡ vụn, tàn tích từ những cuộc hôn nhân không trọn vẹn mà cả hai chưa từng chia sẻ cùng ai khác, sát cánh bên nhau vượt qua nỗi sợ hãi hỗn độn những căng thẳng và mệt mỏi để rồi giữa tấn bi kịch tàn khốc, một tình yêu mới nở rộ từ những đồng cảm của quá khứ và thực tại giữa hai con người xa lạ, trở thành chiếc phao hi vọng để Alice có thêm dũng khí đối đầu với những kinh hoàng năm xưa. 

"- Anh muốn làm cả nghìn điều cùng em: nói cho em nghe về những cuốn sách anh yêu thích, chỉ cho em thấy khu phố nơi anh đã lớn lên, nấu cho em món mac and cheese nhồi nấm củ,...

Mắt tôi mờ đi lần nữa. Những lời Gabriel nói bao bộc tôi trong sự êm dịu của chúng và tôi muốn buông thả mình với những cảm xúc này."



Đương nhiên sẽ không phải bàn cãi khi nói Musso là bậc thầy của dòng tiểu thuyết trinh thám lãng mạn đương đại nước Pháp. Nhưng đặc biệt hơn, cũng giống như Ngày mai, Giây phút này, các yếu tố thời gian lại một lần nữa được khai thác để tạo nên những nút thắt kịch tính cho câu chuyện và cuối cùng lại trở thành câu trả lời hoàn hảo cho tấn bi kịch mà Alice và Gabriel trải qua. Tại sao Alice chỉ mới tối hôm qua còn đang ở một hôm đêm ở Paris mà sáng nay cô đã ở giữa lòng New York, tại sao gã cầm đồ lại chỉnh lại cho đúng giờ chiếc đồng hồ của Alice,... Hàng loạt những thắc mắc sẽ theo chân bạn trong suốt cuộc hành trình để rồi mở ra một cái kết đầy lặng lẽ và đau đớn mà Alice không hề muốn đối mặt.

Khi gấp trang cuối cùng lại, có lẽ không ít bạn đọc sẽ không thích cái kết của tác giả dành cho Alice và Gabriel vì nó không có hậu, nó buồn quá, nó làm bạn canh cánh về thứ tình yêu dở dang và một tương lai đau đớn của hai nhân vật chính. Nhưng sau tất cả, nó để lại một thông điệp đầy tính nhân văn khi đã để cho Alice phải đối diện 
với chính lỗi lầm của bản thân, với thực tại tàn nhẫn và với tình yêu cháy bỏng bất ngờ của người đàn ông chỉ mới bước vào cuộc đời cô hơn bốn mươi tám tiếng đồng hồ.

Trong Central Park, ngoài cảm giác gây cấn, bạn còn được say sưa với những đoạn miêu tả cảnh vật đầy lãng mạn chất Pháp từ đại lộ tấp nập của nước Pháp đến con đường cao tốc quạnh hiu của nước Mĩ,... Nhưng vì là một tác phẩm trinh thám chủ yếu, xuyên suốt cuốn truyện là những thuật ngữ về y học, hình sự khá xạ lạ khiến bạn đọc mới làm quen thể loại này có thể phải bối rối và lắm lúc không hiểu hết được các tình tiết.






Central Park
 - Guillaume Musso -

Nếu là một người sống ở Pháp, hẳn tôi sẽ chẳng biết đến Central Park hay Gullaume Musso đâu. Nghe thì hơi ngoa nhưng thật ra là bởi vì những bìa tác phẩm của Musso xuất bản ở Pháp không thể gọi là bắt mắt được và nhìn thôi thì đã chẳng muốn mua rồi, may mắn thay là Nhã Nam đã khá chau chuốt cho các tựa sách khi chúng có mặt ở Việt Nam. Một vẻ đẹp cổ kính lại nên thơ với nền lam nhạt kết hợp màu ráng chiều của buổi hoàng hôn đặc biệt lãng mạn, chắc hẳn bạn sẽ không khỏi thất vọng khi làm đầy thêm tủ sách của mình với Central Park.

Hoàng Khiết